tháp di động
Một tháp di động, còn được gọi là trạm phát sóng hoặc trạm gốc, đóng vai trò là một thành phần hạ tầng quan trọng trong các mạng viễn thông hiện đại. Những cấu trúc cao lớn này hoạt động như xương sống của các kết nối di động, cho phép kết nối không dây trên diện rộng. Mục đích chính của một tháp di động là để chứa các ăng-ten và thiết bị viễn thông điện tử giúp truyền và nhận tín hiệu tần số vô tuyến cho các thiết bị di động. Các tháp di động hiện đại tích hợp các công nghệ tiên tiến như hệ thống Đầu vào Đầu ra Đa (MIMO), khả năng định hướng chùm tín hiệu, và hỗ trợ cho nhiều băng tần tần số khác nhau. Những tháp này thường có chiều cao từ 50 đến 200 feet, được đặt ở vị trí chiến lược để tối đa hóa khu vực phủ sóng và cường độ tín hiệu. Chúng sử dụng các hệ thống điện phức tạp, bao gồm máy phát điện dự phòng và cơ chế làm mát, để đảm bảo dịch vụ không bị gián đoạn. Các tháp hỗ trợ nhiều công nghệ di động, từ mạng 2G đến 5G, và có thể chứa nhiều nhà mạng cùng lúc thông qua các thỏa thuận hạ tầng chia sẻ. Mỗi tháp được trang bị các kết nối quang học cho các liên lạc backhaul, liên kết địa điểm với mạng viễn thông rộng lớn hơn. Thiết kế bao gồm các hệ thống bảo vệ sét, đèn cảnh báo máy bay, và các yếu tố cấu trúc vững chắc để chịu đựng các điều kiện thời tiết khắc nghiệt.